Câu chuyện của tôi không có gì mới. Nhưng có ít người áp dụng được mặc dù bằng cao đẳng, đại học thì rất nhiều người có. Nếu áp dụng đúng với cái bằng bạn có như tôi thì tôi nghĩ bạn chắc cũng không còn nghĩ đến nhiều tiền, như…
Kể ra câu chuyện thực tế của tôi thật ra tôi không muốn kể, nhưng thực sự tôi thấy gần đây có nhiều chú em, cô e xinh gái học xong cao đẳng hay đại học là đồng thời thất nghiệp từ đấy. Đi lang thang tìm việc chán lại tìm cách đi học văn bằng 2 này nọ hay đi học lên cao học này nọ. Cuối cùng học xong đi làm lại không bằng một người có bằng cấp 3 hoặc trung cấp nếu họ biết áp dụng đúng.

Tôi đang làm việc ở nhà máy oto Hòa Bình liên doanh với Nissan của Nhật
Tôi dùng bằng CĐ để kiếm bội tiền như sau:
Tôi sinh ra và lớn lên ở Hòa Nam – Ứng Hòa – HN. Đây cũng chỉ là một vùng quê làm nông nghiệp là chính. Vì vậy học cấp 3 không ai hướng cho tôi sau nay học gì, làm gì. Thi tốt nghiệp xong chúng tôi thi nhau vào thi đại học, cứ trường nào danh tiếng là thi. Tôi chọn thi trường kinh tế. Kết quả tôi trượt, vì thật ra tôi học chỉ trung bình kém. Và có một may mắn tôi đủ điểm vào học hệ cao đẳng thuộc trường ĐH CN Hà Nội ngày nay học ngành Công nghệ ô tô (vì ngày đó ở quê có được một cái ô tô như một giấc mơ xa vời nên tôi chọn học). May mắn thay khi ra trường năm 2010 nghề này cũng đang hot, tôi được nhận vào làm ở một xưởng sửa chữa oto ở Mỹ Đình. Mới làm được khoảng 4 tháng lương chính + làm thêm của tôi cũng được gần 8 triệu, đây quả là một số tiền lớn cho những ai mới học xong như tôi.
Vào một ngày đẹp trời cuối năm 2010 tôi tình cờ gặp một anh cùng làng tôi về và anh qua gara tôi làm sửa xe oto của anh. Anh ấy đi lao động Nhật Bản (lao động theo diện kỹ thuật viên) mới về được 2 năm. 2 ae buổi chiều đi làm cốc bia chém gió. Qua câu chuyện tôi nhận thấy a hoàn toàn trững trạc, thành công. Nhưng a rất bình dị và tôn trọng người bên cạnh. Tôi hỏi nhiều về cuộc sống của a lúc a bên Nhật…. a kể cho tôi nghe nhiều thứ như: Đi lao động bên Nhật đầu tiên khổ lắm, nhục lắm, lương lại không như trong mơ… nhưng kết lại a khuyên tôi lên đi Nhật mà học cách làm việc, học cần cù (anh bảo người Việt ta hoàn toàn không cần cù như hay nói), học cách quý tiền, học cách tôn trọng người khác, học cách kiếm bạn để chơi, học quyết tâm làm ra những thứ tốt. Tôi nghe a nói nhiều nhưng thật lạ, tôi vẫn muốn nghe a nói tiếp dù hàng ngày nghe người khác nói nhiều là tôi rất ghét. Tôi gần như đang được tiếp xúc với một chân trời mới…
Tôi hỏi: A bảo em đi Nhật thì em biết sang đấy làm gì, kiếm được tiền nhiều ko, công việc có tương lai cho em sau này như e đang làm ở đây không. A nói “mày ngu như những người học giỏi à”. Này nhé, với bằng cao đẳng của mày, mày cứ làm thế này thì một năm mày được bao nhiêu, chắc trừ ăn tiêu rồi cũng để ra 50 triệu là cùng, rồi 5-6 năm nữa lên được tí quản lý may ra mày mới được 20 tr/tháng. Mày làm đến 15 năm sau mày có mua được nhà và xe ở Hà Nội không. Bây giờ mày vừa làm mày vừa đăng ký cho a học một lớp tiếng Nhật, mày học khoảng 8 – 10 tháng là được N4, với tiếng Nhật như vậy cộng với cái bằng CĐ lởn kia cộng với kinh nghiệm làm việc thì mày hoàn toàn đi được chương trình kỹ thuật viên Nhật Bản rồi. Học xong mày tìm công ty làm dịch vụ mà đi, đi sang được năm đầu tiên chắc chưa để ra được nhiều, nhưng từ năm thứ 2 trở đi thì kiểu gì mày cũng để ra được 500 củ/năm. VN giờ gần như là một địa chỉ mà nhiều công ty lớn của Nhật đã và sang cần tới, sau về như a này, bây giờ a làm không hết việc với các công ty Nhật ở VN. Làm với người Nhật rất chắc chắn và ổn định. Như vậy có tương lai và có bền vững không em? Mày thấy a nói đúng hay sai thì cứ suy nghĩ, cứ nhìn vào cái gì a có mà nghĩ…
Xong buổi nhậu hôm đó tôi về cũng suy nghĩ nhiều, nghĩ a hơn mình có 5 tuổi mà giờ có nhà mua 2 tỉ ở Mỹ Đình, có con xe cũng tầm 600 củ. Vậy 5 năm nữa mình có gì đây vậy công việc hiện tại. Rồi tôi tìm hiểu thêm trên mạng, trên các groud người Việt ở Nhật, cũng nói chuyện với một số người đang bên Nhật. Lạ thật ai cũng kêu khổ, nhưng ai cũng khuyên tôi nên đến chỗ khổ mà làm việc… Rồi dần tôi cũng hiểu ra: Làm việc bên Nhật là làm thật sự, làm 8h là làm hết công xuất luôn, làm không à ới như bên Việt mình, làm như cái máy, làm rất có trách nhiệm, nghĩa là lúc làm việc thì rất khổ. Nhưng chỉ làm 8h/ngày thì khổ tôi cũng thích. Và rồi tôi cũng thích được khổ như vậy. Thế là tôi quyết định đăng ký học tiếng Nhật, khi mới học thấy tiếng Nhật khó nhai thật, chỉ muốn bỏ… đôi lúc điện cho a để được tư vấn thêm, a nói học cách chịu đựng và kiên trì học tiếp đi, nếu học lúc nào mày thích học rồi thì lúc đó mày có được cái bằng kiên trì và chịu đựng rồi đó. Vậy là tôi cứ cố tối khoảng tháng thứ 3 thì tôi mới bắt đâu thích học và hăng say học. Học hết 8 tháng tôi mới được N4.
Có chứng chỉ tiếng Nhật rồi tôi tìm nhiều công ty làm dịch vụ đưa người sang Nhật để nghe tư vấn và tìm đơn hàng kỹ thuật viên Nhật Bản để thi. May quá có 1 cty (tôi không tiện nói vì sợ người khác lại bảo PR) có đơn hàng cơ khí cần chuyên ngành tôi học, cần kinh nghiệm làm 1 năm, cần tiếng Nhật tương đương N4. Tôi đến đăng ký và họ ok ngay với hồ sơ của tôi. Đến ngày phỏng vấn với đại diện công ty Nhật tôi đến phỏng vấn. Đầu tiên chủ Nhật chẳng hỏi gì đến kinh nghiệm, chỉ hỏi sở thích, sở đoản, thích con gì, sang Nhật làm xong về làm gì… cứ thế phỏng vấn xong 10 người họ bảo ra ngoài đợi kết quả. 30p sau phiên dịch ra bảo đọc tên ai thì người đó vào phỏng vấn tiếp. họ gọi đến 4 người rồi mà không có tôi, cuối cùng phiên dịch bảo 4 người này đậu hiệp 1 còn tôi chỉ đậu dự bị, cứ đợi ở đây để họ phỏng vấn 4 người kia tiếp để loại 1 và lấy 3, có gì gọi tôi sau. Trời ơi tôi hụt hẩng, chán quá, thôi kiên trì, quyết tâm… 45 p sau 4 người kia ra và a phiên dịch bảo tôi vào để người Nhật xem xét, phiên dịch nói thêm em đừng có nói mình hoàn hảo quá…
Ui tôi lại có tia hi vọng, nhưng a phiên dịch gợi ý và tôi nhớ mấy lần nói chuyện với ông a tôi. A ý nói người Nhật không thích người hoàn hảo đâu, họ chỉ thích người chịu khó học hỏi, chịu khó lắng nghe và kiên trì và đặc biệt họ thích người nói thật khuyết điểm của mình và mắc lỗi thì phải biết cách tìm ra nguyên nhân và sửa lỗi. Vào lần 2 họ hỏi tôi câu đầu: Sao đang làm 1 năm với lương cũng được mà lại nghỉ đi Nhật. Tôi trả lời đầu tiên cũng không thích đi vì công việc đang ổn, nhưng đổi ý là do nghe theo hướng của ông a chỉ cho công với tìm hiểu thật sự thấy mình cần phải sang Nhật để làm việc và học hỏi thêm để về sau về VN làm tốt hơn. Họ hỏi về một số kỹ thuật làm việc, tôi trả lời theo cách thành thực những gì tôi biết và trải qua…
Họ nhấn mạnh nếu sang xí nghiệp họ không có nhiều việc làm và lương bạn thấp hơn 20 man bạn tính sao (đơn hàng ghi lương tối thiểu 20 man). Nhớ a tôi dặn người Nhật thích người biết lắng nghe, thích người kiên trì và quyết tâm. Tôi nói: mục đính của tôi sang Nhật cũng là kiếm tiền nhưng nếu cty trả tôi dưới 18 man thì chắc tôi làm việc chưa ok, tôi sẽ nhờ các ông chỉ dạy thêm để tôi cố gắng làm việc tốt hơn như vậy các ông mới trả lương cao hơn. Họ hỏi tiếp hết hợp đồng lần 1 là 3 năm bạn ở lại hay về VN. Tôi nói tôi sẽ xin ở lại 2 năm sau đó tôi về VN xin vào 1 gara làm việc khoảng 3 năm sau tôi sẽ ra làm riêng. OK phiên dịch bảo tôi ra ngoài đợi kết quả. 30 sau phiên dịch ra bảo số 1 – 3 – 7 trúng tuyển vào nghe chủ căn dặn. Ôi tôi sướng chết ngất. Số 7 là số báo danh của tôi. Vậy là tôi đã trúng tuyển thì lần đầu, có người thì 3 -4 lần mới trúng.
Sau gần 4 tháng chờ đợi, nhiều lúc cũng chán vì không biết có ra được tư cách lưu trú bên Nhật không… cuối cùng cũng có kết quả và tôi xuất cảnh sang Nhật vào đầu tháng 4 năm 2011. Sang đây rồi 3 tháng đầu cũng rất chán, nhưng rồi sau quen và thích nhiều thứ: Thích người Nhật quát mắng mình, vì chắc chắn mình làm sai chứ họ không vô cớ, thích làm việc theo kiểu họ dạy, thích cách tôn trọng người khác như họ, thích cách luôn coi người khác là thầy mình và cuối cùng rất thì là mỗi tháng lương đã được trên 40 man. 2 năm cuối là 2014 và 2015 mỗi tháng tôi được hơn 100 củ. Sau 5 năm đến đầu 2016 tôi về, giờ tôi đang làm giám sát kỹ thuật cho một nhà máy oto liên doanh với Nhật là Liên doanh lắp ráp ô tô Hòa Bình (VMC) và phân phối bởi Nissan Việt Nam. Tôi vẫn kiên trì làm việc và học hỏi để khoảng 2 năm nữa tôi tính cho mình 1 cơ hội lập nghiệp mới.
Đó là câu chuyện kiếm tiền từ cái bằng cao đẳng của tôi. Nghe câu chuyện này thì bạn có thấy tôi nói tiền bạc nhiều đâu. Nhưng bạn ạ người Nhật không thích khoe mình có nhiều tiền, mà họ chỉ thích mình làm được ra những sản phẩm tốt nhất cho khách hàng của họ, rồi tiền tự đến với họ. Và giờ tôi cũng thế, tôi không thích có nhiều tiền ngay đâu, tôi thích mình phải có một kế hoạch để làm ra sản phẩm người dùng thích như các sản phẩm của người Nhật.
laodongxuatkhaunhatban.vn - Website xuất khẩu lao động Nhật Bản đầu tiên tại Việt Nam